Trung Hiếu Theo đó, thỏa thuận công việc giữa người cần lao giúp việc gia đình và bên dùng lao động phải lập giao kèo bằng văn bản; lương (bao gồm cả uổng ăn, ở của người cần lao sống tại gia đình người sử dụng lao động nếu có) không thấp hơn mức lương tối thiểu vùng; người dùng cần lao phải trả thêm một khoản tiền tương đương với mức đóng bảo hiểm xã hội bắt, bảo hiểm y tế để người cần lao tự lo bảo hiểm; một ngày người lao động phải được nghỉ ít ra tám tiếng, trong đó có ít nhất sáu tiếng liên tục, mỗi tuần người lao động phải được nghỉ ít nhất một ngày hoặc bình quân một tháng phải được nghỉ ít nhất bốn ngày, một năm người cần lao được nghỉ phép 12 ngày hưởng nguyên lương nếu làm việc đủ 12 tháng… Chúng ta đều biết, giúp việc gia đình là công việc rất đặc thù, không giống bất cứ mối quan hệ cần lao nào khác trên thị trường lao động. Từ trước đến nay, hầu như chưa có mấy trường hợp lập thành hiệp đồng bằng văn bản, bởi ai cũng cho rằng đó là công việc theo mùa vụ hoặc giản đơn, chỉ cần giao kết bằng… miệng. Thường thì những người
Thực tiễn giờ, tại các thị thành, do thị trường lao động này khan hiếm, mức lương trả cho người giúp việc gia đình thường khá cao, ít trường hợp nào dưới mức lương tối thiểu vùng. Thậm chí, tách bạch ra thì mức lương thực tiễn còn cao hơn nhiều vị trí công việc trong các doanh nghiệp mà người cần lao được đóng bảo hiểm tầng lớp, bảo hiểm y tế…Bản thân người giúp việc ăn ở hàng ngày với gia chủ (tỷ lệ này hiện chiếm phần lớn), vậy nên cũng không dễ phân định rẽ ròi khi nào họ được nghỉ, khi nào phải làm việc. Điều đó cho thấy, vấn đề khó nhất là giám sát thực hiện quy định mới này, nếu không nói là bất khả thi! |
Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014
Khó thực hành mọi người đọc cho cả hai bên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét